Bài đăng

Tết sang mừng tuổi "chó nhà n.y hơn 7tr"…

Hình ảnh
Năm hết Tết đến, trước khi lên Hà Nội qua nhà n.y chúc Tết rồi mới lên, mình từng đến đây 1 lần rồi và đây là lần thứ 2, vào thì cũng gương mặt quen thuộc ấy, chào hỏi cô chú, mừng tuổi cô chú, mừng tuổi n.y, mừng tuổi em trai của n.y và mừng tuổi 1 đứa cháu nữa…mình thì cũng mới ra trường đi làm, công việc cũng gọi là tạm ổn với 1 đứa mới ra trường như mình, mừng tuổi hết rồi, đang định lên Hà Nội thì 1 sự kiện xả ra, chính là lý do mình để cái tựa đề như ở trên, ra tới cửa, ko thấy 1 chiếc giày của mình đâu (mình đi đôi Nike, mới mua ngay trước Tết hơn 14tr để đi chơi Tết, nay qua nhà n.y nên ăn diện 1 chút)…mình hỏi: - Ơ em ơi, anh vừa để đôi giày ở đây đâu mất rồi nhỉ, có ai đá nhầm ko? Mình lúc đó cũng chỉ hi vọng bị đá nhầm đi đâu, tìm quanh 1 lúc ko thấy đâu, n.y mình mới bảo: - Anh thử xuống bếp xem? - Sao lại xuống bếp, xuống bếp tìm giày á? - Vâng, có khi cái Lu nó tha đi đấy. - Gì? - Nó tha đi đấy, nó hay gặp giày của người ta lắm, anh nhìn nhà em đều phải để trên giá giày c

Áp lực tết...

Hình ảnh
Chào mọi người mình là K18, US-HCM. Hiện tại mình chưa ra trường nhưng cũng đã đi làm đủ để nuôi bản thân và tự sắm sửa tết cho mình. Nói sơ qua thì nhà mẹ mình (ngoại) có 12 người mẹ mình là người thứ. Gia đình theo đạo Thiên Chúa và ông ngoại mình là người có tư tưởng bảo thủ và hầu như không thể hiện tình cảm với các con, nhưng từ lúc mẹ mình 18, mẹ đã ngồi khuyên giải ông và chuyện đó bà cũng biết từ đó ông bà đã thay đổi. Nhưng có lẽ từ đó mà một số người chị của mẹ có vẻ không thích mẹ vì mẹ có cách dạy con không giống các bác. Bà mình mất năm 2019, ông thì cũng ra đi 2 năm sau đó. Và từ đó mọi chuyện bắt đầu căng thẳng. Ông mất thì căn nhà để lại cho cậu út, cậu thì ít nói và thể hiện tình cảm nhưng rất thương các cháu và lúc nào cũng muốn các cháu đến nhà chơi. Nhưng có vẻ như bác 6 và bác 8 không thích vậy ? Đặc biệt là với anh em tụi mình. Nhà mình 4 anh em, mình là con cả em gái học lớp 10, đứa em trai kế út đáng lẽ ra học lớp 8 nhưng không thể đi học do bị chậm phát triển t

Ủa anh....

Hình ảnh
 Anh này năm cuối trường **, tán em, được 1 tháng nhớ. Nay đứa bạn nó bảo em là: - Mày thử kêu đói xem ông có mua đồ ăn cho mày ko?  - Ờ cũng đc. 0h15 phút đêm (ngày 31/10, em ko biết cfs sẽ đc đăng lúc nào nên cứ viết rõ ngày giờ): - Anh ơi em đói! - Em đói à? Em thích ăn gì? Ngô xào tép nhớ, bánh bao nhớ, bánh mì?  - Dạ vâng, em ăn tất ạ, món nào cũng ngon. - OK, chờ tí, có liền. Khoảng 30 phút sau, chắc cả thời gian đi mua cả thời gian mang tới: - Anh đến rồi, em xuống đi! - Dạaaa Xuống thì gặp ổng đứng ngay trước cửa phòng trọ, nhận đồ có 1 bánh bao, 1 bắp ngô, 1 ngô xào tép, 1 bánh mì, 1 chai coca nhỏ: - Của em này. - Dạ vâng, em xin ạ? Tưởng chừng chỉ dừng ở đây, như các câu chuyện ngôn tình mà mua đồ ăn đêm cho n.y, chỉ cần n.y đói là có mặt, ai ngờ: - Ngô xào tép 30k, bánh bao 10k, bắp ngô 10k, bánh mì của em 15k, coca 10k, ship 20k, tổng em 95k. - Ơ. Ủa anh? - Ơ gì, ủa cái gì mà ủa! Của em 95k đấy. - Em tưởng anh mua cho em… - Ờ thì anh mua cho em thây nhưng em trả tiền, chứ a