Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2022

Mình dừng lại ở đây anh nhé

Hình ảnh
 Câu nói mà gần đây lúc nào mình cũng nghĩ đến. Hai đứa yêu nhau được hơn năm thì tiến đến hôn nhân đến giờ cũng gần ba năm rồi, cũng đã có với nhau một ku cậu kháu khỉnh gần hai tuổi. Nói một chút về anh, thì anh hơn mình một tuổi, anh là con người hiền lành vui vẻ, chịu khó, cũng có gọi là đẹp zai. Còn về mình, mình tự nhận rằng mình lấy được anh là điều may mắn của mình, vì mình ngoại hình cũng coi như ở mức trung bình, tính tình thì ương bướng, hay khi. Mình quyết định lấy anh cũng vì mình thấy anh thương mình và cũng là người chịu được tính của mình. Nhưng có lẽ mình đã đặt quá nhiều kì vọng vào anh, nên giờ mình cũng thất vọng nhiều. Cũng có thể anh chưa sẵn sàng bước vào cuộc sông hôn nhân, chưa sẵn sàng đứng ở vin trí của người bố. Anh quá vô tâm. Lúc yêu mình ốm nằm ở phòng cả tuần trời vậy mà anh đi chơi với bạn ra gần chỗ trọ của mình nhưng cũng không nỡ bắt xe sang thăm mình với lý do đằng nào tuần sau cũng ra.  Lúc bầu bì mình thèm táo nhờ anh hái giúp anh cũng nói anh ngạ

Hôm nay là 1 ngày thật tệ với mình…

Hình ảnh
 Mình vừa dọn đồ đạc để chính thức tạm biệt công việc đã gắn bó với mình 3 năm…vì công ty cắt giảm nhân sự, theo lời anh sếp nói sớm muộn gì mình cũng phải nghỉ thôi, nếu ko nghỉ thì các sếp trên sẽ làm khó để mình phải nghỉ…nên tốt nhất mình nên làm đơn xin nghỉ sớm, ra đi để ngẩng cao đầu…anh ấy thật sự cũng tốt với mình nhưng ko còn cách nào khác nên nói với mình như vậy… Chính thức, từ hôm nay mình thất nghiệp, dọn đồ đạc xuống nhà xe, lấy chiếc xe, để đồ đạc lên xe rồi đi thôi… Trên đường nghĩ mãi, chắc có lẽ ngày hôm nay là 1 ngày thật tệ với mình, trời thì nắng, đường thì tắc mặc dù đã gần trưa…mồ hôi đổ thành giọt… Về đến nhà, vứt hộp đồ đạc vào 1 góc, nằm nhìn trần nhà nghĩ…ko biết từ mai mình sẽ làm gì? Nộp hồ sơ ở đâu? Rồi nằm thở dài… Nếu chỉ đơn giản là thất nghiệp thôi thì có lẽ mình cũng chẳng tâm sự làm gì nhưng…cách đây 1 năm, bố mẹ mình mất trong đợt dịch căng thẳng nhất ở TP HCM…bố rồi đến mẹ… Mình còn chị gái…nhưng chị gái mình lấy chồng xong cũng ko hạnh phúc, chị

Khi nào anh mới định hỏi cưới em...?

Hình ảnh
 Mình và n.y đều đang ở tuổi 29…yêu nhau đến giờ cũng đã 8 năm (Từ lúc còn là sinh viên) nhưng mình chưa bao giờ ngỏ lời cầu hôn…hay kể cả nói đến chuyện cười xin với n.y. Mình ra trường, đúng đợt 1 cơ quan Nhà nước tuyển dụng (Mình xin giấu chỗ mình làm) nên mình có đăng ký thi, hồ sơ của mình đủ điều kiện để thi…và mình thi và trúng tuyển, mình ko có ai nâng đỡ hay “Ô dù” gì ở đây, tự lực vào…  Nhưng có điều đến giờ, lương mình cả phụ cấp, thi thoảng đc các sếp cho thêm 1 chút gọi là “Đc việc” thì cũng chỉ quanh quanh mức 8tr-10tr/1 tháng (Đến thời điểm hiện tại). Với số tiền này thì hiện tại mình cũng chỉ đủ lo cho bản thân + 1 phần thuốc thang của bố mình…đang bệnh ở quê, 1 phần trả nợ cho bản thân. Trước năm dịch (2020), mình có để ra đc 1 số tiền tiết kiệm để đầu tư…vì mình nghĩ làm ở đây lương lậu các khoản chỉ đc từng ấy thì làm sao sau này lo được cho vợ, cho con,…nên mình đã mang đi đầu tư và trắng tay do dịch, còn nợ tiền thêm. Sau khi trắng tay và nợ tiền thêm mình tiếp tục

Nhói lòng....

Hình ảnh
 Nay tận mắt chứng kiến n.y mình tay trong tay với người khác ở quán cafe quen thuộc. Nơi mà anh ấy hay dẫn mình đến, mình rút điện thoại gọi: - Alo, anh đang làm gì đấy? - À anh đang có việc chút, có việc gì thế em? - Em muốn nói chuyện với anh tí thôi, anh gọi facetime với em nhé. - OK. Xong cô gái kia ngồi sang bàn khác, n.y mình ngồi đó gọi facetime cho mình: - Anh đang chờ bạn, nó đến bây giờ? - Bạn nào thế?  - À thằng bạn, lâu ko gặp, em về quê bao giờ lên. - Em… - Sao em lại ấp úng thế, sao ai làm em khóc. - Em lên rồi. Rồi mình quay camera trước ra, n.y mình tự nhìn thấy anh ấy trong camera, có lẽ anh ấy đã hiểu ra…mình nói: - Thôi em hiểu rồi, anh ko phải nói gì thêm nữa. Khoảnh khắc ấy, n.y mình ko quay ra nhìn mình, cũng ko hốt hoảng, thay vào đó rất điềm tĩnh: - Anh…xin lỗi! …Mình đi về, cùng người bạn mình, người đã giúp mình tìm ra lý do dạo gần đây, n.y mình lạnh nhạt với mình. Ừ đấy, yêu nhau tận 10 năm, từ lúc còn học sinh, lên sinh viên, từ khi 2 bàn tay trắng đến khi

Con ăn đi mẹ làm nốt đã...

Hình ảnh
 Đi làm về khuya, đói, ghé quán bánh mì, mua lấy 1 cái bánh mì 1 bánh bao rồi về ăn. Trong lúc mua thì thấy 1 chị tiến tới hỏi giá “Bánh mì pate trứng bao nhiêu cô?”, “Vậy thì pate không thì bao nhiêu cô?”. Chị hỏi giá rất kĩ, có lẽ chị cân nhắc nên mua thế nào hợp lý…xong chị chọn mua 1 chiếc bánh mì pate ko…đúng lúc ấy thì có 1 đứa bé chạy lại hỏi: - Mẹ mua mấy cái thế? - Mẹ mua cho con thôi. - Mẹ mua 1 cái à, mẹ không ăn à? - Mẹ mua cho con ăn thôi, mẹ no rồi… Đoạn nói chuyện giữa mẹ và bé ngắn thôi nhưng mình cảm thấy trong đó là cả 1 tình yêu thương của mẹ dành cho con. Vì bánh mì của chị làm đơn giản nên xong trước, chị liền đưa cho đứa bé ăn, 1 lần nữa đứa bé hỏi: - Mẹ ko ăn à?  - Con ăn đi, mẹ làm nốt đã… Rồi bé ra vỉa hè nhà dân ngồi, ăn chiếc bánh, còn mình thì nhìn theo chị, thấy chị đang soạn nào là chai lọ, giấy cát tông, chai lọ cho vào bao, giấy thì chị đang buộc. Chợt lúc đó có gì thôi thúc mình nên mua cho 2 mẹ con 1 chiếc bánh mì, kiểu tự dưng mình cảm thấy chạnh lòng

Sai người sai luôn thời điểm

Hình ảnh
 Yêu nhau đến giờ 1 năm, tối nay n.y nhắn tin mình là: - Anh ơi em đói quá! - Anh mua gì cho em nhé! - Thôi trời mưa rồi ngập lụt thế này, kêu tí thôi. - Thôi để anh mua cho. Ko nói nhiều, đội mưa, lội nước, mua bánh mì, bánh bao mang sang cho n.y…theo kịch bản mình hay đọc và xem thì n.y mình sẽ kiểu xúc động vì kiểu mình ko ngại nắng ngại mưa đi mua đồ ăn cho n.y…nhưng khi đến nơi, mình gọi n.y mình thì: - Alo anh đến rồi, em xuống lấy đồ ăn đi! - Ủa đến thật à? - Ừa anh đến thật mà. Xuống, n.y mình nhìn mình từ đầu đến chân xong bảo: - Bị đi,ên hay gì? - Sao điên? - Trời thì mưa, nước thì bẩn xong lội chỉ để mua cái bánh bao, bánh mì? Ng,áo à? - Ô hay, em bảo ai… Chưa nói hết câu thì: - Đã bảo ở nhà rồi, vẫn cố đi, tưởng thế là hay, là lãng mạn hay gì? Xong về chân ngấm nước th,ối ch,ân rồi có khi bị gh,ẻ…đến lúc ấy lại kêu?  Xem thêm: https://steelpantherrocks.com/community/fanthers/users/89756 https://www.misterpoll.com/users/3960689 https://blender3d.com.ua/forums/users/dudoankqx

Làm thế nào để nói cho mẹ hiểu?

Hình ảnh
 Không biết có nhà bạn nào giống mình không, mẹ mình rất xởi lởi và cả nể họ hàng, vừa vừa thôi thì cũng không sao nhưng nó đã lên tới cái lv sẵn sàng hi sinh lợi ích của bản thân và con cái để thành toàn cho người khác rồi, kiểu mẹ mình bị kẹt trong cái danh người tốt mà giờ không thoát vai ra được ấy. Ví dụ như hiện tại, mình mới mua được một căn chung cư nhỏ hồi cuối năm, là do mình tự tiết kiệm vay nợ để mua, hiện tại hàng tháng vẫn trả nợ mua nhà nhưng cũng coi như là có căn nhà của riêng mình, công việc của mình thì đang khá ổn nên mình nghĩ là mình sẽ sớm trả xong thôi, chưa kể anh ny mình cũng trả hộ mình một ít nữa, đời nghe vui đúng không? Nhưng không, ngay sau khi nhận nhà, cô mình có đánh tiếng là cho em họ mình sang ở nhờ một thời gian trong thời gian nó đi tìm trọ thuê. Lúc đầu mình khá vui vẻ thôi, ngày xưa cô rất quý mình nên mình cũng rất quý cô và cái tâm lí đấy nó lây sang con cô, thời gian đầu hai chị em rất vui vẻ đi ăn đi chơi, mình đều mời chứ không hề để nó chi

Chăm chỉ đi uống trà chanh tán được em Ngoại Thương

Hình ảnh
Giới thiệu một chút thì mình sinh năm 94 còn vợ mình thì 96. Cách đây 5 năm mình ra Hà Nội làm việc. Vì công ty mình làm ở gần phố Chùa Láng nên cứ chiều chiều tan làm mình lại ra đây làm cốc trà chanh cho đỡ nhạt miệng bất kể mùa hè hay đông. Thế là tình cờ thế nào vào một buổi chiều hè nắng nóng mình đi uống trà chanh đối diện cổng FTU thì gặp ngay một em xinh gái chắc vừa học xong hay sao ý vào quán đả một lúc 2 chén chè đậu đỏ. Mình nghĩ thấy mình ngồi bàn bên cạnh chắc em ấy ngại chứ không lại đả thêm chén nữa quá. Đến lúc ăn xong gọi chủ quán ra tính tiền thì em móc hết túi quần túi áo rồi kiếm đến ba lô thì lại không có tiền điện thoại cũng không mang. Thế là xấu hổ quá, rồi mặt đỏ bừng bừng, mình nhanh trí bảo “thôi để anh trả tiền cho, em về nhà đi.” Thế là em ấy bảo: “Thế anh cho em mượn cây bút với ạ, em ghi lại sđt của anh, để có gì em liên lạc để trả lại tiền cho anh ạ” Mình: “Thôi không đáng bao nhiêu hết em, với lại anh cũng không quen cho người lạ số đt của mình, chiều

Hôm nay tôi lại tỏ tình thất bại

Hình ảnh
Đây cũng không phải lần đầu nhưng chắc là lần cuối cùng mình làm việc này với cô ấy. Mình năm nay 30, đang làm ngân hàng còn người mình thích bằng tuổi và làm bác sĩ. Chúng mình chơi với nhau từ mẫu giáo, nhà gần nhau. Lớn lên cùng nhau và rất thân. Cô ấy không xinh lắm nhưng nói chuyện rất duyên, nhỏ nhắn và có hai lún đồng tiền,ai thấy cũng thích.  Trong đó có mình, mình thích thầm từ năm lớp 9, đến lớp 10 mình tỏ tình.Lần tỏ tình đầu tiên, cô ấy từ chối do đang còn đi học, sợ ảnh hưởng. Mình buồn nhưng tin học giỏi thì cô ấy sẽ thích, thế là hai đứa cùng nhau nhất nhì lớp. Cứ thế đến ngày tổng kết cuối cùng của thời học sinh, một lần nữa mình bị từ chối, lí do là cô ấy chưa muốn yêu. Do hai đứa đậu hai trường khác nhau. Môi trường khác, lịch học khác, cả hai không còn điểm chung để nói chuyện nữa nên năm đầu đại học chúng mình không nói chuyện, rồi một thời gian sau mình biết cô ấy có bạn trai, học cùng trường, cảm giác lúc đó khó chịu vô cùng, mình cố quên đi bằng cách yêu người kh